Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Chàng giúp vợ làm vườn


Sáng nay vừa mở mắt tỉnh dậy, câu đầu tiên chàng hỏi vợ: "Em thích làm cái giàn cây ở bức tường phía trong hay phía ngoài?". Ồ, yêu thế nhỉ, tỉnh mắt dậy là nghĩ ngay đến làm giàn cây cho vợ. Cách đây một năm có bao giờ lại nghĩ chàng chăm chỉ vụ vườn tược đến thế đâu nhỉ. Vậy mà từ khi vợ quyết tâm trồng cây, chàng làm cho vợ khối việc ấy nhé, toàn việc to nhớn hihi.

 - Đầu tiên là sơn tường cho cái vườn nhỏ
 - Tiếp theo là làm cho vợ mấy cái hàng rào gỗ màu trắng, yêu ơi là yêu ấy
 - Khoan tường gắn chậu cây 
 - Sau Tết thì tiếp tục làm cho vợ cái giàn Thanh xà được bao người khen nức nở
 - Giờ tiếp theo là dự án làm tường rào cho cây leo và Đài phun nước
 - Đó là còn chưa kể làm mấy thanh treo cây và chăm chỉ tưới cây mỗi khi vợ vắng nhà hoặc khi mệt mỏi cần nhờ vả :-)

Thế thì bảo làm sao mà vợ không yêu cho được cơ chứ!!!

Sơn tường



Làm rào gỗ



Làm xà treo chậu hoa


Khoan tường treo chậu



Làm giàn cho Thanh xà leo



Và đây là chàng............

23/7/2013

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Nhi làm Sushi

Thứ Sáu vừa rồi Nhi thể hiện khéo tay hay làm bằng một món ăn mẹ chưa làm bao giờ: Sushi.
Không biết cảm hứng từ đâu mà nàng nằng nặc bắt mẹ mua rong biển về để làm. Có vẻ nàng đã ngâm cứu trên mạng khá kỹ. Cùng với sự trợ giúp trộn cơm với dấm & đường của chị hàng xóm, sản phẩm đầu tay đã ra đời. Mặc dù nhìn hình thức chưa đẹp lắm nhưng ăn thì khá ngon. Mẹ vừa đi làm về đói nên ăn ngay mấy miếng, gần hết mới nhớ ra chụp ảnh kỷ niệm.
Kể ra con mình cũng nữ tính đấy chứ...




21/7/2013 

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Hip ngủ trưa

Híp rất lười ngủ trưa. Dạo này nghỉ hè nên bạn ấy ở nhà suốt. Tuy nhiên hầu như là bạn ấy không ngủ vì còn mải chơi. Hôm nay mẹ ở nhà Thứ Bẩy.
Mẹ: Hip ngủ trưa đi con
Hip: Bây giờ là chiều rồi mẹ, ai ngủ trưa nữa đâu
Mẹ: thế có thích mẹ ôm không, lại đây xem nào
Hip: (dụi ngay đầu vào mẹ, gì chứ cái món mẹ ôm là khoái khẩu của cậu) Hị hị
Mẹ: Ngủ đi mẹ không trừ điểm nữa (dạo này Hip đang phấn đấu cho chương trình tích điểm để mua đồ chơi siêu nhân, học thuộc bảng cộng thì được 4 điểm, nhưng sai thì bị trừ điểm, mà tối qua Hip vừa sai, mẹ chưa trừ :-))
Hip im lặng nhưng mắt mở thao láo, ngoạy ngọ hết bên này tới bên kia trong vòng tay mẹ...
Mẹ: bây giờ con nhắm mắt vào, không nói gì trong 10', nếu không ngủ được thì thôi (mẹ biết thừa là chưa đến 5' cậu chàng sẽ ngủ nên lừa tí hihi)
Hip ngoan ngoãn nhắm mắt, iu thế. Chỉ một lát thì kết quả thế này đây, miệng tròn vo vì ... ngáy o o

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Hip vào lớp Hai

Hôm qua, 17/7/2013, Híp bắt đầu buổi tập trung đầu tiên để nhận lớp mới, cô mới, chuẩn bị bước vào lớp 2.

Ăn sáng xong, đúng 7h30 hai mẹ con có mặt ở trường. Hôm nay mẹ phải xin đi làm muộn để đưa Hip đến trường. Nhìn sơ đồ lớp và thông báo dán ngoài cổng trường, hai mẹ con dẫn nhau sang khu B vào phòng học mới (năm ngoái Hip học khu A, bé hơn nhưng phòng học còn tương đối mới, khu B lớn hơn nhưng các phòng học xây cũng đã lâu nên cũ hơn) . Thế nhưng đến nơi thì chỉ gặp một vài bạn & mẹ các bạn đang lơ ngơ vì phòng học mới chẳng thấy ai. Lục tục sang phòng học cũ thì hóa ra các bạn tập trung bên này để cô cũ bàn giao lớp học cho cô mới. Sau đó cô mới mới dẫn các con sang phòng mới. Hơi thủ tục tí nhỉ, nhưng kể ra có sự chuyển giao như vậy cũng hay. Mẹ nhớ ngày trước Nhi học thì không có bước chuyển giao này.

Híp vào lớp một tí mẹ đã thấy múa tay khoe võ với bạn Bình bên cạnh. Đến lúc lớp trưởng bắt nhịp cho các bạn hát thì chỉ thấy Híp mấp máy môi và vỗ tay, thậm chí có lúc môi chả mấp máy, chứng tỏ cu cậu chẳng thuộc bài nào (mà quả thật ở nhà chảng bao giờ thấy Híp hát, chỉ thấy kể phim mèo Ocgy và đọc lời thoại Siêu nhân mà thôi :-(



Híp ngồi ngoài cùng bàn thứ tư, nghe chừng cũng phấn chấn:

Cô giáo mới (cô Hoàng Thu Thủy) trò chuyện với cả lớp: 

Các bạn chăm chú lắng nghe: 

Cô giáo cũ (cô Phan Thanh Hòa) dặn dò các con và chuyển giao lớp cho cô mới: 


Vậy là chuẩn bị bước vào một năm học mới, cả nhà lại phải vật lộn với Híp đây. Mong là con tập trung học hơn năm lớp Một, bớt mải chơi đi nhé.


Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Chồng cho vợ hai đi ở riêng

Hôm qua chồng cho vợ hai đi ở riêng. Quyết định chóng vánh chỉ trong mấy ngày, Chủ Nhật đăng tin thì Thứ Ba đã yên bề mọi thứ. Ba mẹ con chỉ kịp ra ngõ tạm biệt bạn ấy. Chợt nhớ cả nhà chưa chụp chung một bức ảnh nào với bạn ấy nên vội vã đứng vào chụp chung. Trời chạng vạng tối, nên bức ảnh cũng mờ tịt. Cảm thấy chống chếnh. Dù sao bạn ấy cũng ở với nhà mình 4 năm cơ mà, có bao kỷ niệm gắn bó.




MỘT SÓ KỶ NIỆM VỚI BẠN ẤY:

Về ngoại chúc Tết

Về thăm nội & câu cá 

Chuyến đi chơi xa đầu tiên về Quảng Bình 

Chuyến đi chơi xa lên Mộc Châu - Sơn La mờ sương 

Chuyến đi lên Hà Giang đầy ấn tượng 

Biết bao kỷ niệm nhỉ. Chúc em về với chủ mới cũng có thật nhiều những kỷ niệm đẹp như thế...
 

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Chú voi còi ốm

Hôm nay chú voi còi nhà mình ốm, ho lụ sụ, hơi ấm đầu, mệt mỏi bỏ chơi bóng bàn. Thương ghê cơ.

Bữa cơm Hip hỏi:
- Mẹ ơi, sao bố là người lớn mà lại ốm?
- Người lớn vẫn có lúc ốm chứ con. Sau này bố mẹ càng già càng yếu thì càng ốm nhiều hơn đấy con ạ. 
Mẹ trả lời.

Trong tư tưởng của Hip, bố là người khỏe nhất nhà, chỉ có cậu là hay ốm nhất thôi nhỉ :-) Tám tuổi rồi mà vẫn còn ngây thơ lắm Hip ơi.

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Lời khen tặng

Mình có hai đứa con mà tính tình đối ngược nhau. Một đứa có thể đưa ra lời khen tặng bất kể lúc nào, một đứa thì rất kiệm lời khen.
Hôm qua mẹ đi cắt tóc, vừa bước chân vào nhà là Hip đã hỏi: "Mẹ mới cắt tóc về à, trông mẹ xinh thế". Còn Nhi thì không phát hiện ra, cho đến tối trước khi đi ngủ, mẹ đi qua nàng lúc ấy đang mải chúi đầu vào cái máy tính bảng, ngẩng lên nàng bảo "Hình như mẹ mới cắt tóc thì phải". Mẹ mừng rỡ hỏi: "Đúng rồi, con thấy sao?". "Con thấy mẹ ngố ngố". Oạch!!! ... con gái làm mẹ rớt xuống hố rùi, hic hic
Giá như tính chúng đổi được cho nhau. Con gái mà cứng như vậy, mẹ chỉ lo con gái mẹ khổ. Cũng gần 40 năm trong cuộc đời, mình mới thấm thía câu các cụ dạy: "Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Còn nhớ ngày trẻ mới đi làm, mình cũng không có kinh nghiệm, không thấy được sự quý giá của những lời khen tặng.  Thời ấy, mình nghĩ đấy là những lời nịnh hót giả tạo. Đó là suy nghĩ cứng nhắc và bồng bột của một thời tuổi trẻ, mà những va vấp sau đó đã giúp mình tỉnh ra. Ngày ấy, mình cứ tưởng chỉ suy nghĩ và cảm nhận của mình là đúng, mà không biết rằng mỗi góc của sự việc có thể đưa đến những cách nhìn khác nhau, việc đánh giá đúng sai chỉ mang tính chất tương đối. Giờ có vẻ con gái mình cũng đang có suy nghĩ giống thế. Làm sao cho con hiểu và không vấp phải những bài học mình đã đi qua? Nói như anh xã, tính ấy chỉ có trường đời mới dạy được, sau vấp ngã sẽ tự đứng lên?