Hôm này là ngày đầu tiên chuyển nhà sang Zing. Cũng lâu rồi mẹ không
viết blog, hôm nay chuyển nhà xong ngồi đọc lại các bài của những năm
trước khi Nhi Híp còn bé, có những câu chuyện làm mẹ bật cười. Mới thấy
tiếc biết thế ngày ấy viết nhiều hơn thì chắc bây giờ được cười nhiều
hơn. Thế nên mẹ lại hâm nóng bầu nhiệt huyết của mình, tiếp tục viết
blog cho các con.
Hôm qua mẹ đến nhà ông Dần đón Híp, như thường lệ hỏi tình hình học
tập ở lớp của Híp. Cậu tâm sự hôm nay con chỉ được toàn điểm 6, toán
cũng 6. Mẹ hỏi sao lại thế, Híp trả lời chân thành "Con đếm cả bằng tay
và chân rồi thế mà vẫn sai". Mẹ buồn cười quá dạy cậu cách cộng. Mẹ bảo
bây giờ con đừng đếm bằng chân và tay nữa, mà phải tập nhớ các phép cộng
trừ trong phạm vi 10. Híp rất hào hứng, khẳng định con thuộc hết rồi.
Thế là cuộc kiểm tra diễn ra trên đường.
Mẹ: 2 + 7 bằng mấy
Hip: 2 + 7 à... dễ thôi ... 2 + 7 à ... 2 + 7 ... bằng .... 8
Mẹ không nín nổi cười
Ôi con giai mẹ, bao giờ thì mới thạo cộng trừ. Sao lời thoại trong
phim siêu nhân thì nhớ thế, mà học thì không vào đầu được, haizzzzzzz...