Ngày thứ nhất, 5/6/2011: bắt đầu hành trình từ 6h30 sáng. Híp háo hức vì lần đầu tiên được đi máy bay, cả nhà háo hức vì lần đầu tiên được đi Phú Quốc. Máy bay Air Mekong cất hạ cánh đúng giờ, máy bay êm và sạch. Cả nhà thật sự thích. Đến sân bay là có nhân viên của Khách sạn Hiệp Thạnh ra đón. 11h30 đã có mặt tại khách sạn. Tuy lối vào khách sạn nhỏ và hơi sâu, nhưng view thì thật sự thích, nhất là với giá tiền hợp lý của họ. Khu resort nhiều cây xanh và hoa, có bãi biển và các nhà chòi nằm nghỉ. Thật yên bình làm sao...
>>> Cổng vào khách sạn
>>> Khu khách sạn
>>> Lối vào các bugalow
>>> Lối ra biển
>>> Bugalow
>>> Chòi của khu resort nhìn ra biển
Nhận phòng xong xuôi, cả gia đình bắt taxi ra quán Le Cap Breton của chị Len (thành viên Webtretho) để ăn bữa đầu tiên tại Phú Quốc. Trời nắng, lại chưa có kinh nghiệm gọi taxi, cả nhà phải đợi mất 30 phút mới có xe. Taxi lại đưa nhầm đường theo hướng ngược lại, lên tít chợ đêm, không hiểu là vô tình hay cố ý. Thế là mất 15 phút để đi và trở lại chỗ cũ, thêm 5 phút để đến đúng địa điểm.
>>> Đói quá nên vào trong quán mới chụp ngược ra để lấy view của quán
>>> Trong lúc chờ đồ ăn mang ra, tranh thủ chụp ảnh cho cả nhà
Cả nhà kéo quân vào nhà bác Len. Đợi 30 phút thì món ăn đầu tiên được mang ra: cơm ghẹ. Đang đói nên ăn khá ngon. Món gỏi xoài ốc giác thì hơi chua, cả nhà đều không hợp khẩu vị lắm. Món canh nấm tràm ăn khá thú vị, mình vốn dĩ thích ăn nấm nên khá hợp, chỉ có điều thi thoảng ăn phải một cái nấm bị đắng. Vì vây mà cũng giảm ngon miệng. Món cá thu kho tộ thì ngọt và mặn, cả nhà không ăn được, nhất là ông nội thì chào thua. Thêm món thịt gà chiên nước mắm cũng ngọt. Chỉ có món kem là ngon nhất. Vote cho món kem. Tuy nhiên, kết luận lại là cả nhà không thích, đặc biệt là anh xã. Vì vậy, nhà mình cũng chỉ ăn một lần ở đây rồi không quay lại nữa. Sorry bác Len ...
Lên đường trở về KS, cả nhà làm một giấc ngủ trưa. Ông bà nội ngoại cùng Nhi Híp ra tắm biển trước. Bố mẹ Nhi Híp thì ngủ tới tận 5h chiều mới vác mặt ra nhìn biển. Bãi cát vàng và biển xanh. Thật thơ mộng và lãng mạn. Chỉ tiếc là ảnh chụp chiều hôm ấy đã bị Nhi lỡ tay xoá hết trên máy ảnh của ông ngoại, vì vậy mà mẹ không có ảnh để up lên đây.
Buổi tối lên đường đi chợ đêm. Cả nhà chọn một quán hải sản có món mực còn tươi lấp lánh. Món nào cũng ngon, nhưng thích nhất có lẽ là món sò điệp. Miếng sò điệp ngọt mọng, lạc rang ngậy và hành khô thơm lừng quyện trong miệng, nghĩ lại vẫn thấy chảy nước miếng. Híp thì tấn công không ngừng, lấy tinh thần của Mr.Bean mà dồn liền lúc 2 con vào miệng, rồi trợn mắt, phùng mang để nuốt. Nhi cũng thich món này, nên bố mẹ tiếp tục gọi thêm để thoả mãn cơn thèm.
--> Món sò điệp, khoái khẩu của cả nhà
Nếu ông ngoại không quậy thì có lẽ buổi tối ngày đầu tiên đã kết thúc vui hơn...
(Còn tiếp)